ằng:
- Cha Đản lại đến rồi!
Chàng hỏi đâu. Nó trỏ bóng chàng ở trên vách:
- Đây này!
Thì ra khi chàng đi vắng, nàng thường đùa trỏ bóng mình mà bảo là cha Đản. Bấy giờ chàng mới hiểu ra nỗi oan của vợ, nhưng đã chẳng làm gì được nữa.
Cùng làng với nàng, có người tên là Phan Lang khi trước làm đầu gấu bến Hàn Quốc, một đêm chiêm bao thấy người con gái đẫy đà mặc áo xanh, đến kêu xin tha mạng. Sáng dậy, Phan thấy có người phường chài đem vào biếu một con baba mai xanh, cũng định làm tí cải thiện vì con baba béo quá, nhưng sực nghĩ đến chuyện mộng, nhân đem phóng sinh con baba ấy. Cuối đời Khai Đại nhà Hồ, quân Minh mượn tiếng đưa Trần Thiêm Bình về nước, phạm vào cửa ải Chi Lăng. Phan và người làng sợ hãi phải chạy trốn ra ngoài bể không may đắm thuyền đều chết đuối cả. Thây Phan Lang giạt vào một cái động baba ở hải đảo, bà Song Phi trông thấy nói rằng:
- Đây là vị ân nhân cứu sống cho ta xưa đây.
Song Phi bèn sai lấy khăn lạnh mà lau, lấy thuốc thần mà đổ, một chốc Phan Lang liền tỉnh lại. Phan trông thấy cung gấm đài dao, nguy nga lộng lẫy lại tưởng là mình đã lạc vào trong Động Bàn Tơ của đám yêu nhện . Song Phi bấy giờ mặc bộ đồ DKNY (Điên không nên yêu ), đi đôi giày Louis Vuitton nạm vàng, đầu đội nồi cơm điện siêu nhân Gao đen cười bảo Phan rằng:
- Tôi là Song Phi trong Quy động, phu nhân của Nam Hải Long Vương. Nhớ hồi còn nhỏ đi bay ở bến sông, đang phê pin nên bị người phường chài bắt được, ngẫu nhiên báo mộng, nhưng lúc đấy bay quá, thành ra biến ra hơi béo , anh thông cảm chứ tôi phê pin nhìn cái gì cũng to, may được nhờ ơn. Gặp gỡ ngày nay, há chẳng phải lòng trời có ý cho tôi một dịp đền ơn báo nghĩa
Phi bèn đặt yến ở gác Triệu Dương để thết đãi Phan Lang, dự tiệc còn có vô số những mỹ nhân bận quần đùi và đi bốt lông . Trong số có một người, mặt chỉ hơi điểm qua một chút son phấn trông rất giống Na. Phan thường nhìn trộm luôn, nhưng không dám nhận. Tiệc xong, người ấy bảo với Phan Lang rằng:
- Tôi với ông vốn người cùng làng, cách mặt chưa bao, đã coi nhau như khách qua đường xa lạ rồi ư?
Bấy giờ Phan mới nhận đích người ấy là Na. Gạn hỏi duyên do, nàng nói:
- Tôi ngày trước không may bị người vu báng, phải gieo mình xuống sông tự tử. Chư tiên trong thủy cung thương tôi vô tội, rẽ một đường nước để cho tôi được khỏi chết, nếu không thì đã chôn trong bụng cá, còn đâu mà gặp ông.
Phan nói:
- Nương tử nghĩa khác Tào Nga , hờn không Tinh Vệ mà có mối hận gieo mình nơi sông. Nay thấm thoát đã một năm chầy, há lại không tưởng nhớ đến quê hương ư!
Na nói:
- Tôi bị chồng ruồng rẫy, thà già ở chốn làng mây cung nước, chứ còn mặt mũi nào về gặp mặt chhồng! Mới lạii ở đây, ăn mặcc rấất có gu, đấy anh xem, Song Phi nương nương, rồi mọi người ở đấy, ai cũng tạo cho mình một phong cách thật mới lạ và hấp dẫn .
Phan Lang nói:
- Thưa nương tử, tôi trộm nghĩ, nhà cửa của tiên nhân, cây cối thành rừng, phần mộ của tiên nhân, cỏ gai lấp mắt. Nương tử dầu không nghĩ đến, nhưng còn tiên nhân mong đợi ở nương tử thì sao?
Nghe đến đây, Na ứa nước mắt khóc rồi nói:
- Tôi có lẽ không thể gửi mình ẩn vết ở đây mãi được. Ngựa Hảo gầm gió Dương, chim Việt đậu cành Việt Anh. Cảm vì nỗi ấy, tôi tất phải mò về có ngày.
Hôm sau, Song Phi lấy một cái túi rát bặc kém chất lượng đựng 10 quả lựu đạn, sai Xích Hỗn sứ giả đưa Phan ra khỏi nước. Na cũng đưa gửi một chiếc hoa vàng mà dặn:
- Nhờ nói hộ với chàng Trương, nếu còn nhớ chút tình xưa, nên lập một đàn giải oan ở bến sông, nhớ mời Phan Thị Bích Hằng đến, mới lại mang một dàn đèn to như ở sân Mỹ Đình chiếu xuống nước, tôi sẽ hiện về.
Về đến nhà, Phan đem chuyện kể lại với nhà Trương. Ban đầu Trương còn không tin. Nhưng sau nhận được chiếc hoa vàng, đưa lên mũi ngửi kỹ mới kinh sợ nói:
- Đây quả là vật dùng của vợ tôi xưa thật, toàn mùi Dạ hương XXX.
Chàng bèn theo lời, lập một đàn tràng ba ngày đêm ở bến Hàn Quốc. Rồi quả thấy Na ngồi trên một chiếc kiệu hoa đứng ở giữa dòng, theo sau lại có đến hơn năm mươi chiếc xe nữa, toàn SH với PS với lại BMV, cờ tàn tán lọng, rực rỡ đầy sông, lúc ẩn lúc hiện. Chàng vội gọi, nàng vẫn ở giữa dòng mà nói với vào:
- Thiếp cảm ơn đức của Song Phi, đã thề sống chết cũng không bỏ. Đa tạ tình chàng, thiếp chẳng thể lại về nhân gian được nữa. Mong chàng trông con mua cho nó cái Sh kẻo nó buồn!